Không quá ồn ào tất tật như Sài Gòn, không chật chội bao hàng quán như phố cổ Hà Nội, đi Hội An ta như tìm về một nơi rất riêng tư và lắng đọng. Đây cũng chính là nét duyên ngầm của du lịch Hội An.
Ở đây không có những tòa nhà chọc trời, khu thương mại sầm uất, hiện đại, Hội An vẫn nguyên vẹn nét cũ xưa từ nhiều thế kỷ trước. Nếu ai đó hỏi Hội An đẹp thế nào thì quả thật câu hỏi tuy dễ nhưng cũng rất khó trả lời. Bởi lẽ chẳng có câu từ nào để miêu tả hết vẻ đẹp của thành phố này!
Năm tháng trôi qua, như một điều mặc định nhắc đến Hội An là nhắc đến những nỗi nhớ thương, hoài niệm xưa cũ… Tùy thuộc vào cảm nhận của mỗi người mà Hội An mang vẻ đẹp khác nhau. Cứ lang thang từng góc ngách, từng con hẻm… của phố Hội đi rồi bạn sẽ tìm ra câu trả lời cho riêng mình!
Đến đây du khách đi Hội An dễ dàng thấy được cuộc sống, cảnh vật cho đến dáng dấp của con người phố Hội đều khoan thai, nhẹ nhàng như chính cái hồn mà khu phố này đang khoác lên mình vậy. Chẳng có gì đặc biệt chỉ là những bước đi rất chậm, giọng Quảng chân chất, nụ cười niềm nở, ánh mắt triều mến…. Từ cái được cho là đời thường, dung dị không có gì đặc biệt ấy lại trở nên phi thường, níu giữ trái tim bao người lữ khách đi Hội An.
Khi đến phố cổ, điều tuyệt vời nhất là tản bộ quanh các con phố, nhìn ngắm các ngôi nhà cổ với mái ngói cũ xưa, thưởng thức ly nước Mót thơm mát. Hãy thức dậy thật sớm, bước xuống phố để ngắm bình minh, dạo bước trên đường Hai Bà Trưng, đến chùa Cầu, dãy nhà cổ hai tầng quay lưng phía bến sông Hoài, Hội quán Quảng Đông, Phúc Kiến… tận hưởng không khí ban mai, thả lỏng người đón lấy sự bình yên trước khi phố thị bắt đầu nhộn nhịp.
Nếu vô tình đi Hội An vào những ngày mưa thì cũng đừng vội thất vọng. Bởi mưa hay nắng Hội An cũng mang trong mình những vẻ đẹp riêng cho bạn khám phá. Mưa Hội An có chút buồn, chút bâng khuâng, nhớ nhung khôn tả, có những nét quyến rũ riêng khiến cho người dù đang muộn phiền cũng không khỏi phải xao xuyến.