Review chi tiết Côn Minh – Lệ Giang – Shangri La Trung Quốc

3990

Du lịch Trung Quốc với các địa điểm nổi như cồn qua review chi tiết của bạn Phạm Thảo tin rằng sẽ vô cùng hữu ích cho kế hoạch sắp tới của bạn.

LỆ GIANG – CỔ TRẤN ĐẸP NHẤT TRUNG QUỐC

Một chuyến du lịch Trung Quốc hết sức tuyệt vời. Lệ Giang – nơi được thiên nhiên quá đỗi ưu ái. 1000 lời khen mĩ miều nhất dành cho Vân Nam – đặc biệt là Lệ Giang.

Du lịch Trung Quốc
Ảnh sưu tầm

Mình yêu Trung Quốc từ lúc nhỏ nên luôn mơ ước đc đi du lịch Trung Quốc. Năm vừa rồi mọi người rầm rộ lên đi Phượng Hoàng Cổ Trấn. Hóng hớt suốt bao lâu cũng xách vali đi rồi đấy. Phượng Hoàng rất đẹp nhưng không đọng lại gì nhiều trong mình cả. Tất nhiên là đi xong càng cuồng du lịch Trung Quốc hơn vì quá nhiều lý do như con người quá tốt, cảnh sắc thiên nhiên quá hùng vĩ, đẹp hơn cả trong tranh. Du lịch Trung Quốc cảm giác mình như kiểu công chúa bước ra từ vườn cổ tích giữa đời thực ý nên nửa năm sau khi đi Phượng Hoàng mình lại tiếp tục du lịch Trung Quốc mà không phải là một nơi nào khác. Điểm đến lần này là Vân Nam. Thực sự chuyến đi này đọng lại trong mình quá nhiều cảm xúc. Đi về gần tuần rồi mà vẫn còn đang nhớ Lệ Giang nhiều lắm, muốn dọn qua Lệ Giang ở luôn. Hôm nay rảnh rỗi nên ngồi viết chút review cho mọi người tham khảo, vừa để đỡ nhớ Lệ Giang, vừa để cho mọi người hãy bước đi và cảm thấy nơi đây tuyệt vời thế nào, đáng đồng tiền thế nào. Mở bài hơi dài thì phải vào vấn đề chính luôn ạ:

I. LỊCH TRÌNH

Mình đi hoàn toàn bằng đường bộ. Thứ nhất là do vé máy bay du lịch Trung Quốc rất hạn chế và đắt. Thứ hai là do mình thích thế. Thề ngồi tàu xe vui lắm, nên là cứ thích đi đường bộ thôi

Ngày 0: Hà Nội – Lào Cai
Ngày 1: Lào Cai – Hà Khẩu – Côn Minh. Tối lên tàu đêm Côn Minh – Lệ Giang
Ngày 2: Chơi ở thành cổ Lệ Giang
Ngày 3: Ngọc Long Tuyết Sơn
Ngày 4: Lệ Giang – Shangri La
Ngày 5: Tu viện Songzanlin- Napahai
Ngày 6: Shangri La – Côn Minh
Ngày 7: Côn Minh – Hà Khẩu – Lào Cai
Ngày 8: Lào Cai – Hà Nội

Lịch trình du lịch Trung Quốc này là lịch trình thực tế, nhưng theo mình khá gấp và không chơi được hết các điểm tại chúng nó to quá mà. Nên thêm 1 ngày 1 đêm ở Lệ Giang. Mình vì ham chơi đú đởn nên về Côn Minh đú một đêm chứ không cũng ở Lệ Giang 3 đêm rồi.
Đi như này vô cùng mệt và cảm giác hết hồn nữa. Sẽ oải dần vào những ngày cuối nên bánh bèo thì nên bay cho nhanh gọn.

II. VISA

Có mấy người inbox hỏi mình: “Du lịch Trung Quốc có cần visa không”
Dạ không, hàng xóm láng giềng cần gì. Sang chơi tí cho vui rồi về ạ.
Ơ đùa đấy. Du lịch Trung Quốc phải có visa. Visa đợt mình làm dịch vụ của Visa Asia, sđt 0983859983. Đợt ý mình khảo giá các nơi thấy đây rẻ nhất, 80 USD. Đến lấy hộ chiếu tận nơi, có visa trả tận nơi. Anh làm dịch vụ thì dễ thương hết nấc, hỏi gì cũng dạ vâng, trả lời nhanh chóng nhiệt tình. Từ đợt Phượng Hoàng hot visa tăng giá dữ dội phết. Trước có 65 USD, cùng lắm 75 USD cho hộ chiếu trắng. Mà cũng may ơi là may, nghe thiên hạ đồn rộn ràng du lịch Trung Quốc cứ sau Quốc Khánh là visa tăng kinh lắm nên trước Quốc Khánh mình rén đi làm luôn. Du lịch Trung Quốc về rồi mới biết giá visa hiện tại 140 USD. Chát lè lưỡi nhưng nếu là để đi Lệ Giang thì vẫn nên cố gắng ạ.
Còn tiếc quá thì cần chút thời gian và tự tin đến Đại sứ quán ở Hoàng Diệu ngồi đấu trí với các cán bộ, có 60 USD thôi ạ. Cái này mình không tự làm nên mọi người tự google tìm hiểu.

III. CHUẨN BỊ

Phần này là rất quan trọng này. Mình mất 3 tháng để cày tất tật các review về Lệ Giang, chuẩn bị đồ đạc, booking, đồ ăn các thứ các thứ. Không biết do trời thương hay do mình cẩn thận mà chuyến đi vô cùng mượt mà, mọi thứ đều rất may mắn. Chắc do trời nhìn thấy cần cù, chăm chỉ tìm hiểu nên rủ lòng thương.

Lời khuyên đưa ra là trước khi đi đến một nơi xa lắc, xa lơ thì phải dốc hết sức tìm hiểu. Đừng chỉ đọc một review mà phải lồng lộn lên giống mình, tìm mọi thứ liên quan, bới từng góc lên, quan trọng nhất là có thời gian chuẩn bị kĩ càng để chuyến đi thuận lợi nhất có thể. Do cũng hiểu tâm lý của một người sắp đi nên mình sẽ cố gắng viết chi tiết nhất có thể. Bài review sẽ rất dài, nhưng yên tâm là toàn thông tin hữu ích
Các thứ cần chuần bị khi du lịch Trung Quốc:

1. Sạc dự phòng: thứ quan trọng nhất. Không có thì thôi về nước. Nhìn cảnh đẹp mà hết pin thì về cho lành. Mang 7749 cục vào.

2. Đồ ăn hộp: cái này mình chuẩn bị hơi nhiều vì rút kinh nghiệm lần đi Phượng Hoàng, đồ ăn quá chán và dở tệ, ăn xong bắn pháo tưng bừng nên mình mua gần 500k tiền mì hộp, cháo gói, xúc xích v.v… Và cái kết là đồ ăn Vân Nam ngon xuất sắc. Phàm thói đời là thế, cứ chuẩn bị cái gì là không bao giờ dùng đến. Vẫn dùng nhưng mua ít ít thôi nhé. Hoặc qua bên ý mua cũng được. Ga nào cũng có siêu thị đầy đồ ăn.

3. Thuốc: Panadol, cảm cúm mỗi thứ một vỉ + becberin 1 lọ. Đợt đi Phượng Hoàng bắn tùm lum may thông minh mang becberin cứu chữa kịp thời. Lần này đi mình không động đến tí thuốc nào, chắc chắn trời lại thương rồi. À thêm cả miếng dán nhiệt vì Shangri La lạnh kinh hồn.

4. Gối chữ U. Cái này cũng cần thiết này. Hãy mang đi nếu bạn không muốn cổ bạn như kiểu rớt khỏi đầu do di chuyển nhiều.

5. Book trước khách sạn. Lệ Giang thì nhiều nhà nghỉ, khách sạn lắm nhưng khách du lịch cũng nhiều. Book trước vừa được giá tốt, vừa đỡ cập rập, đến nơi bắt taxi về khách sạn nghỉ ngơi luôn chứ lúc ý mới kéo vali đi tìm là chửi nhau với bạn đồng hành ngay. Giá chung các hostel nhỏ xinh là 40-50 tệ/dorm/người, phòng riêng 160-250 tệ. Ở dorm cũng vui lắm, cẩn thận đồ đạc tí thôi. Highly recommended 2 hostel mình ở là Garden Inn ở Lệ Giang và Shangjoy Seasons Inn ở Shangrila. Nhân viên gần gũi, thân thiện, nói tiếng Anh ok, hỏi gì cũng trả lời nhiệt tình. Mình hỏi họ mỗi ngày 200 câu hỏi các thể loại trên đời cũng ok tuốt. Riêng đêm ở Côn Minh chơi sang, ở 4 sao nên không có gì review ngoài đẹp lộng lẫy.

6. Tham khảo trước giờ tàu chạy trên trang travelchinaguide.com và giờ bus chạy trên chinabusguide.com. Mình còn viết ra giấy và chụp lại giờ tàu chạy. Rất dễ dàng cho việc mua vé và quyết định giờ giấc ăn chơi đú đởn cho phù hợp.
Vé tàu mình không book trước vì tính mình hay tùy hứng, không dám liều mạng. Mà thực ra nếu không đi ngày lễ thì cứ đến ga rồi mua. Nhanh gọn rẻ. Sợ hết vé thì mua trên Ctrip mất phí 30 tệ một vé.

7. Đổi tiền. Ra Hà Trung, đi từ đầu đến cuối, chỗ nào rẻ nhất thì mua. Nhớ hỏi mua nhiều được giá tốt hơn không. Mình đổi hàng nào giờ chẳng nhớ vì đi hết cả dãy hỏi. Đổi xong ra vẻ check tiền xem giả hay thật dù chả biết thật giả thế quái nào. 2 lần đổi chưa bị giả nên chấm 10 điểm cho Hà Trung ạ.

8. Giấy vệ sinh, khăn ướt, bộ chiết mĩ phẩm, chiết sữa rửa mặt nói chung là chiết các loại rửa. Đừng tha lôi lọ to đi làm gì. Giấy vệ sinh, giấy ăn mang nhiêu vì người Trung Quốc bị dị ứng giấy thì phải, quán ăn cũng không có, ăn xong chắc lau vào áo.

9. Tải app VPN Proxy, Betternet v.v.. mấy app vượt tường lửa để lên facebook sống ảo kịp thời. Nhiều ảnh đẹp mà không đăng lên sống ảo luôn khó chịu như cầm nhiều tiền nhưng đíu phải của mình.

10. Ngôn ngữ
Cái phần này lại cũng rất quan trọng. Trung Quốc gần như chẳng ma nào dùng tiếng Anh. Ai không biết một tí gì tiếng Trung thì học rồi hãy đi, hoặc chí ít cũng phải bập bẹ được những câu hỏi quan trọng kiểu ở đâu, bao tiền, đắt thế, bớt đi v.v… Học cả nghe không lại hỏi xong chẳng hiểu người ta trả lời gì. Không muốn học thì down google dịch (dịch chán vãi), từ điển, những câu tiếng Trung thông dụng để sẵn trong máy xong giơ ra. Trung Quốc rất rông, vào ga tàu cũng nhiều thủ tục, tìm cái tàu cũng hết hơi nên không chuẩn bị cho mục ngôn ngữ này thì một là rất mất thời gian, hai là bị cảm giác chán nản, ba là không giao tiếp được với dân nước bạn. Mình thích Trung Quốc nên cũng học rồi chăm chỉ xem show, xem phim, nghe nhạc nên vốn tiếng Trung cũng đủ giao tiếp cơ bản và nhờ vả các ca ca, tỉ tỉ giúp đỡ.

IV. CHI PHÍ

Cái này khá là khó vì mỗi người một mức chi tiêu khác nhau. Nhưng cần ít nhất 12 triệu cho hành trình đường bộ như mình, chưa kể quà cáp. Cứ đổi 3000 tệ hoặc 3500 tệ cho chắc nếu chưa có kinh nghiệm. Cầm thẻ visa đi nữa ạ, có gì quẹt luôn vì kiểu gì cũng có một cái ngu trong đời mà, phòng thân nữa. Bay thì 20 củ. 20 củ thôi bye.

V. NHẬT KÍ HÀNG NGÀY

Ngày 0: Mình book vé Hà Nội – Sapa của Shuttle Bus xong bảo người ta cho xuống ở điểm nào gần cửa khẩu nhất. Ai gần Mĩ Đình thì đi Sao Việt cho đỡ bị run giữa đêm như mình, vẫn run nhưng run ít hơn. Cái này tí kể.
Mình gần Tràng Tiền nên đi xe này để người ta đón ở Trần Quang Khải, đỡ được khoản taxi ra Mĩ Đình, vé lại rẻ hơn xe Lào Cai.

Du lịch Trung Quốc

22h lên xe. Xe giường nằm, mới tinh, sạch sẽ, có wc. đang ngủ ngon bị lôi dậy giữa 2h đêm thả xuống chân cầu vượt. Chân cầu nổi tiếng với những anh nghiện đẹp zai nhất Lào Cai. 2 chị em mình nhanh chóng vào ngay quán bún ở đấy ăn 2 bát bún 60k cho bình tĩnh. Đang shock vì bị thả xuống sớm quá. Ngồi nghỉ một lúc quyết định gọi taxi chồng chị chủ quán ra nhà nghỉ ở sát cửa khẩu ngủ mấy tiếng cho đỡ sợ, tiện mai xuất cảnh luôn, đỡ cập rập. Taxi từ chân cầu ra cửa khẩu 60k, nhà nghỉ 3 tiếng 200k. Ai thích vãn cảnh đi bộ cũng được, mất nửa tiếng đi bộ để đến cửa khẩu.

6 rưỡi sáng lếch thếch bê đồ xuống chạy thẳng ra cửa khẩu xếp hàng. Xếp hàng ở làn hộ chiếu thứ 3 bên phải. Ai đi sớm được nên đi sớm hơn vì các cô bác, anh chị em giấy thông hành xếp hàng rất đông ở làn hộ chiếu ạ. Trong lúc xếp hàng tiện chỉnh đồng hồ lên thêm 1 tiếng. 7h đúng bắt đầu làm. Lý do cần xuất nhập cảnh nhanh là để kịp chuyến tàu đi Côn Minh chạy lúc 9h40 (8h40 bên mình, tức là có 1 tiếng rưỡi thôi ạ). Xuất cảnh bên Việt Nam xong ra cửa kéo vali co giò chạy qua bên Trung Quốc điền tờ form màu vàng nhập cảnh. Sang nhìn các đồng chí giấy thông hành đông quá mà khóc trong lòng vì sợ muộn tàu. May mà cũng nhanh. Ra cửa có rất nhiều taxi, vẫy bừa một cái ra ga tàu Hekoubei 20 tệ thôi.

Ga tàu và bến xe ở địa danh du lịch Trung Quốc an ninh rất chặt chẽ. Phải soát đồ, kiểm tra người, trình hộ chiếu. Nhớ đừng mang chai dạng xịt hơn 100ml. Xong chạy theo biển chỉ dẫn “Ticket Office”, quầy số 1 mua vé đi Kunming. 54,5 tệ một vé. Mua xong ra phòng chờ tàu, lại đến soát hộ chiếu cả vé. Ga tàu Trung Quốc có thêm một điểm loằng ngoằng là không phải cứ nhìn thấy cái tàu là nhảy lên mà bạn phải nhìn số tàu của mình ở cửa nào xong lếch thếch bê vali xuống rồi lại bê vali lên mới đoàn tụ được với con tàu. Do có kinh nghiệm lạc lối ở ga Nam Ninh rồi nên mình đi giỏi lắm ơ hơ hơ.

Lên tàu tìm ghế của mình xong nhờ các soái ca xung quanh vác đồ lên cho. Mình chuyên gặp được người tốt trên các chuyến tàu thành ra định ngủ bù tối hôm trước mà không được. Ngồi chém gió cười hơ hớ đến lúc tàu dừng.

15h30 tàu đến ga Côn Minh. Trước đã bị shock vì ga Nam Ninh to vãi rồi, đến Côn Minh thì bật ngửa luôn, to hơn Nội Bài nhé. Đúng là Trung Quốc cái gì cũng to. Check choác xong vào luôn trong ga chỗ con trâu, đi thẳng rẽ trái theo biển có chữ “Left Luggage” gửi đồ. 5 tệ/vali hoặc balo 4 tiếng luôn. Gửi xong ra chỗ con trâu nhìn bên phải có biển “Ticket Office . Vào cửa số 5 mua vé giường nằm đi Lijiang rồi làm gì thì làm. Có nhiều chuyến lắm, check trên travel guide ý, mình chọn chuyến 21h48. Giá vé ~ 150 tệ tùy giường tầng mấy. Mua tầng 1 tầng 2 thôi, mua tầng 3 là lên tàu thành con khỉ ngay.
Vé mua được rồi, đồ gửi được rồi thì bây giờ chỉ có đi quẩy thôi.

Quanh ga Côn Minh nhiều điểm sống ảo đẹp lắm, thành phố mùa xuân của Trung Quốc cơ mà. Có tận 5 tiếng lê la ăn uống, lượn phố, mua sắm, quẩy nát Côn Minh luôn. Quẩy đến 8h tối đi bộ về ga tàu lấy đồ, vác vali lên tầng 2 rửa mặt mũi, vệ sinh rồi ngồi phòng chờ chờ tàu đến. Nhớ check số tàu để vào phòng chờ cho đúng không lại loạng quạng chẳng biết tàu mình ở phương trời nào vì có ti tỉ cái cửa.

21h tàu chạy. Tàu chạy êm lắm, không lọc cọc lọc cọc đâu ạ. Ki bo không mua sim nên chỉ biết nằm im nghịch ảnh thôi. Bứt rứt mãi vì cả ngày không có mạng nên lần mò bật wifi, thấy có cái wifi tên “Hehe” ngay lập tức nhập 88888888. “Mật khẩu không đúng Hehe”. Cười nát ruột. Cái wifi nó đang cười vào mặt mình ạ.

Nửa tiếng sau vẫn bứt rứt, lại bật wifi. Thấy có cái wifi khác lại cố gắng bấm 88888888. Ơ nó được ạ. Từ đó rút ra kinh nghiệm cứ nhập 88888888 cho các thể loại wifi và đón chờ may rủi. Cũng được 4-5 lần thành công cho cả chuyến đi.

Ngày 2:

7h20 sáng đến ga Lệ Giang. Vẫn lại là xách vali lên rồi lại xách xuống để ra khỏi ga. Ở ga rất nhiều taxi xếp mấy hàng dài chờ khách. Mất 40 tệ để đến cổ trấn. Lôi cái địa chỉ ở trên Booking.com ra đưa cho tài xế. Thực ra địa chỉ trên booking không hữu dụng lắm vì 2 lần dùng ngta đều bảo chẳng hiểu lắm. Không hiểu mà cô taxi mình đưa đến vẫn đi đúng. Xe dừng ngay trước cửa Garden Inn mà không biết, tiếp tục lếch thếch kéo vali đi vào ngõ tìm Garden Inn theo chỉ dẫn của các tiền bối mà không hề hay biết Garden Inn đã chuyển sang địa chỉ mới ngay chỗ taxi đỗ. Cái ngu đầu tiên đến quá nhanh. Loạng quạng trong ngõ tìm mãi không ra, cuối cùng phải vào một quán ăn sáng nhờ ông chủ gọi điên liên lạc nhân viên ra đón. Một soái ca bắn tiếng Anh như gió ra đón 2 bò đeo nơ về hostel. Đưa đến nơi phát té bật ngửa vì 2 bò đeo nơ tự cảm thấy mình rất ngu.
Check in xong vội vàng tắm rửa, thay quần áo đẹp lao ra cổ trấn chụp ảnh deep sợ tí đông. Và thế là 2 bò rất tự tin chụp ảnh ở cổ trấn vắng vẻ mà không biết nơi đẹp nhất ở chỗ khác.

Trưa ăn gà ở gần hostel. Rẻ + ngon. 30 tệ ăn hết cả thế giới gà.

Về sạc điện thoại xong lại đi. Chiều dự định đi Vạn Cổ Lầu cả Mộc Phủ. Nhưng nghe một anh Tây bảo đi 2 cái đó phải mua vé bảo tồn Lệ Giang 80 tệ, xong mua tiếp vé 2 cái đó. Mộc phủ hơn 100 tệ, Vạn Cổ Lẩu 55 tệ. Xong khuyên thêm “tao thấy phí tiền lắm, mày lên gần Vạn Cổ Lầu đầy quán cafe, 30-40 tệ một đồ uống, same kind of view”. Ờ hay.

Lớ ngớ không biết lên Vạn Cổ Lầu lối nào nhanh nhất thành ra đi lòng vòng lên một cái núi leo hết hơi, tốn mất bao nhiêu thời gian. Trời gần tối vẫn không biết Vạn Cổ Lầu ở nơi nao. Ngu part 3. Lếch thếch đi bộ chán chê mê mỏi thì cuối cùng cũng đến. Mệt + trời tối + tiếc tiền nên vào tạm một quán cafe theo như anh Tây chỉ dẫn. Đồ uống tầm 30-50 tệ cũng ngắm toàn cảnh Lệ Giang. Uống xong đi lang thang thêm một đoạn lại té ngửa vì có một cơ số các quán cafe cao hơn, view đẹp hơn rất nhiều. Tiếc lắm nhưng thôi đi về. Trên đường về lại tiếp tục ngã ngửa part n vì vô tình đi qua nơi đẹp nhất thành cổ – quảng trường Ngọc Hà. Trời thì tối, người thì đông không chụp được con ảnh nào ra hồn.

Về hostel nằm ngủ thẳng cẳng vì quá mệt.

Ngày 3:

Mình book tour đi Ngọc Long tại Garden Inn từ hôm trước luôn. 530 tệ/người. 780 tệ nếu thêm show Ấn tượng Lệ Giang. Tự cảm thấy ấn tượng lắm rồi nên chỉ book tour 530 thôi. Gần 2 triệu nghe hơi chát nhưng đi rồi thấy đáng từng nghìn một. Tour này không phải dạng tour đâu mà nó giống comdu lịch hơn ý. 530 tệ bao gồm tất cả mọi thứ: áo khoác đỏ sống ảo tuyệt đẹp, xe đưa đón, bình oxy, lẩu gà ăn trưa, vé vào cửa, vé cáp treo, vé bus, nước lọc. Tính ra nếu tự đi chưa chắc rẻ hơn đâu nhé. Còn rước thêm một đống phiền phức, bực dọc vì loạng quạng không biết đi đâu về đâu. Một lần nữa highly recommended tour này của Garden Inn ạ.

9h sáng xe đến tận cửa. Một soái ca đến đón. Cứ tưởng là tour guide hóa ra không phải. Người ta chỉ đến đón mình xong đến mua vé, phát áo, chỉ lối cho đi như thế nào còn đâu tất cả mọi thứ tự đi hết, người ta ngồi dưới chờ mình, hẹn mình mấy giờ phải xuống núi thôi. Tour này rất hay ở chỗ mình tự trải nghiệm, đồ bao gồm như áo với đồ ăn đều xịn. Lúc xếp hàng lên cáp treo nhanh hơn tự đi nhiều vì người ta quen thuộc hết rồi. Đi tour này chỉ có lời chứ không có lỗ, quan trọng là mình không phải đeo nơ. Xe đón thêm 2 anh chị Hong Kong, 2 anh chị Nhật Bản, 1 tour 3 đất nước lên đường.
Mình đi Ngọc Long rất may mắn là thời tiết đẹp dù lạnh tê tái. Lần đầu được sờ vào tuyết, nhìn thấy tuyết thích lắm. Quả cáp treo dựng đứng hơi ghê sẽ đưa mình đến mốc 4050m. Rồi sau đó tự leo trèo, trườn bò tùy ý lên đỉnh 4680m. Leo rất mệt nhưng đã lên rồi nhất định phải lên đỉnh. Lên đỉnh có bao giờ dễ đâu ạ. Chị đi cùng mình bỏ cuộc nên mình một mình leo lên đỉnh. Lên đến nơi đang sương mù thì mặt trời ló ra, tuyết phản chiếu lấp lánh, khung cảnh đẹp kì diệu kiểu vỡ òa luôn. Ảnh không lột tả được, chỉ có tự đứng đấy cảm nhận thôi ạ. Dân tình hít oxy ầm ầm nên cũng bắt chước hít cho đỡ phí.


1h đi cáp treo xuống theo đúng hẹn của anh lái xe sau đó đi ăn. Không biết do lẩu gà ngon hay mình leo núi đói quá nên ngon nhưng lúc ăn cứ phê xong gật gù với nhau “530 tệ đáng tiền thật”. Ăn xong xuống Blue Moon Valley chơi. Đây là điểm gây ấn tượng và thích thú nhất của mình vì nó đẹp một cách thần tiên. Thần tiên cũng chỉ đến vậy thôi. Nước xanh ngọc tự nhiên, lá xanh , lá vàng, lá đỏ hòa quyện. Viết đến đây chẳng biết nói sao nữa, vì không tả được thành lời, thôi mọi người đến mà trải nghiệm đi ạ. Không đi phí cả cuộc đời.
4h10 lên xe bus về chỗ bán vé. Anh lái xe thu áo rồi đưa về khách sạn. 5h chiều về đến khách sạn. Đi Ngọc Long mất nguyên ngày. May không xem ấn tượng Lệ Giang không lại ấn tượng quá lăn ra chết.
Tối mệt nhưng vẫn rất trâu, lượn tiếp thành cổ. Nhạc bar xập xình, ăn bánh hoa đặc sản, dạo phố. Cuộc đời tự dưng cảm thấy bình yên hết sức. Một triệu like cho Lệ Giang vì cảm giác yên bình hiếm có dù nhạc quẩy tung tóe.

Ngày 4:

Do hôm đầu bị lạc không chụp được con ảnh ngon nghẻ ở quảng trường Ngọc Hà nên 2 chị em phục thù 7h lao ra đấy. Uê lêu hôm nay 2 chị biết đường rồi nên đi tự tin lắm, trời lại đẹp nữa chứ. Ảnh ọt chán chê vội vàng đi về để kịp chuyến xe đi Shangri LA 9:40. Trên đường về phát hiện một lối gần hơn cả lối mình tự tin đi lúc sáng hihihi đến đoạn này không biết nên khóc hay nên cười, đến tận giây phút cuối cùng tôi vẫn là một con bò.

9h bắt taxi ra bến xe Lệ Giang, 16 tệ. Vào bến vẫn là tìm chỗ “Ticket Office” mua vé đi Shangri la. 58 tệ/vé. Tiếp tục bài ca soát đồ, check choác rồi mới được lên xe. Nhớ đi vệ sinh + uống thuốc say xe trước khi đi vì xe lởm lắm.

Xe chạy 4 tiếng đến nơi. Lôi địa chỉ hostel cho ông chú taxi, ông chú lại không hiểu gì. May có số điện thoại nên mọi chuyện lại thuận lợi. Lại một soái ca 17 tuổi biết nói tiếng Anh bập bẹ ra đầu thành cổ ra đón. Check in + trả tiền 2 đêm luôn.
Tất cả mọi thứ đều thuận lời trừ việc trời mưa không có dấu hiệu ngừng lại. Tắm rửa, lên đồ ngon nghẻ xong trời mưa phải nhịn đi chơi thì khác gì đang ngồi trên xe bus buồn tè.

Mưa không to lắm nên vẫn cố lết ra đường. Lạnh tê tái, đông đá hết các bộ phận. Có 1-2 độ thôi ạ. Ra quảng trường nhìn đàn chim bồ câu, thấy ông già tung đồ ăn cả đàn chim bay lên đẹp vãi. Cũng tinh vi mua 1 gói của ông già 5 tệ xong tung lên nhưng chẳng con nào bay. Lừa dối !
Vào bảo tàng gần quảng trường chơi, được 5 phút đi ra vì quá chán. Tụt mood rõ ràng vì thời tiết Lệ Giang đang đẹp thế, lên đây vừa buồn tẻ, vừa mưa, vừa lạnh, chụp ảnh cũng xấu. 2 chị em hừng hực đòi về Lệ Giang. Bây giờ mới hiểu tại sao soái ca đòi mình thanh toán tiền phòng trước.

Chán quá quyết định đi về nằm. Tối lết xác đông cứng xuống ăn lẩu bò yak ở hostel luôn. 98 tệ 2 người, bao gồm lẩu, rau nhúng, trà, bánh, sữa bò yak. Rẻ cộng ngon tuyệt
Ăn xong vẫn mưa chán quá lên phòng nằm. Lại ngu không biết bật đệm điện nên ngủ run cầm cập trong cái rét -4 độ, mưa tuyết lả tả.

Ngày 5:

Nằm đến 11h trưa hôm sau, ngó ra vẫn thấy trời mưa. Bảo nhau thôi về Lệ Giang xong cuối cùng chẳng hiểu sao lại đi tu viện Songzanlin. Đi tu viện xong lại bảo nhau đi tiếp Napahai. Ơ thế thôi chả về Lệ Giang nữa.

Tu viện 115 tệ một vé, mua tại hostel rẻ hơn 10 tệ là 105 tệ. Mình có thẻ sinh viên quốc tế nên đến tu viện mua có 75 tệ thôi. Từ chỗ bán vé đi ra ngoài, lên bus đi thẳng đến tu viện. Nhiều thời gian + yêu thích sống ảo thì đi bộ cho khỏe chân, bên đường cũng nhiều cảnh đẹp.

Tu viện to rộng, kiến trúc người Tạng đẹp độc đáo, các Lạc Ma đẹp trai.
Thung lũng lá vàng lá đỏ sống ảo trên cả tuyệt vời. Nai vàng giữa rừng lá là có thật. Sống ảo ở tu viện xong xuôi lên đường đi Napahai cưỡi ngựa xem hoa. 30 tệ taxi khứ hồi.
Lên đây có 2 lựa chọn: 1 là đi bộ vé vào 40 tệ, 2 là đi ngựa có người dắt 100 tệ gần tiếng. Đam mê sống ảo nên mình chọn ngựa ạ. Cưỡi xong bị đòi thêm 10 tệ áo mưa. Tự thấy giá hơi chát, thôi ok ảnh đẹp là được, còn hơn đi bộ trên con đường đầy bùn đất. Nói chung Napahai cũng tạm. Vì là kế hoạch thay thế công viên Potatso do trời mưa nên không mong đợi gì nhiều. Kết thúc một ngày mưa nắng lẫn lộn. Lên đường về thành cổ ăn lẩu bò yak. Do nghe theo lời một chú người Trung Quốc nên lang thang ra ngoài ăn, cũng 98 tệ mà chẳng bao gồm cái gì. Rau mua riêng, bát nước chấm 2 tệ, nồi nhìn có vẻ to hơn nhưng lại ít bò hơn, cơm mua riêng, bánh không có, sữa cũng không. Đến đây là chán rồi.
Tối về ngủ sớm, nghĩ mai về Lệ Giang chơi một đêm tại vẫn chưa đi hết Lệ Giang. Cuối cùng kế hoạch thay đổi ở phút thứ 89, mình lại quyết định về Côn Minh chơi một đêm chứ không đi Lệ Giang nữa.

Ngày 6:

Dậy sớm check out, ra bến xe bắt xe về Côn Minh. Trời nắng vàng đẹp lộng lẫy. Ừ ổn lắm. Shangri La chào đón và tạm biệt mình một cách ác thú như thế đấy
8h30 lên xe về Côn Minh. Xe cũng hịn, chạy gần 10 tiếng. Ngồi trên xe ngắm trời xanh, mây trắng, năng vàng mà tức trào máu. Thôi hẹn Shangri La lần sau ạ. 17h30 xe đến Côn Minh, mệt mỏi quá độ nên là bị ngu tiếp part n. Taxi 40 tệ từ bến xe về trung tâm bĩu môi chê đắt xong lên xe 60 tệ đi ơ hơ hơ. Thôi mọi sự ngu ngốc đều phải trả giá bằng tiền mặt.

Về đến trung tâm check in hẳn con khách sạn 4 sao, view đường phố. Cảm giác mình còn là con người. Đi ăn buffet, lượn phố đi bộ, uống trà sữa, ăn đồ nướng. Thích lắm nhưng mệt quá rồi, về nghỉ ngơi cho xinh đẹp.

Kế hoạch hôm sau là đi Nam Ninh chơi rồi lên tàu liên vận về thẳng Hà Nội nhưng chị đi cùng mình quá mệt nên cả 2 đắn đo quyết định về nước sớm một ngày.

Ngày 7:

Ra ga Côn Minh mua vé tàu về Hà Khẩu chuyến 12 rưỡi ngồi đến 6h tối về đến Hà Khẩu Bắc. Bắt taxi ra cửa khẩu, lên tầng 2 xuất cảnh rồi về bên Việt Nam nhập cảnh. Vừa đến là đã có anh zai hú đổi tiền thừa rồi. Đổi luôn cho nhanh gọn, chênh lệch chẳng đáng bao nhiêu. Về nhà lết ra Hà Trung cũng thế thôi. Về Việt Nam rồi, tùy mọi người, ai thích đi tàu hay gì về Hà Nội thì đi. Mình đi Sao Việt về Hà Nội ạ.

Ngày 8: Về đến Hà Nội. Kết thúc chuyến đi hơn cả mong đợi

Nhìn chung Lệ Giang là nơi rất đáng đi, khen nhiều quá rồi chẳng biết khen sao nữa. Ai chưa đi nên đi một lần trong đời để trải nghiệm, quan trọng là người Trung Quốc, đất nước du lịch Trung Quốc chưa bao giờ xấu như chúng ta tưởng tượng. Ai phân vân giữa Phượng Hoàng và Lệ Giang thì quyết ngay Lệ Giang cho mình. Phượng Hoàng không bằng đâu ạ. Còn rất nhiều điều thú vị chưa kể nhưng cái đó không liên quan đến review lắm, mỗi người đi một trải nghiệm thú vị khác nhau mà. Cuối cùng là mình quyết định sẽ chụp ảnh cưới ở đây ạ ahahaha.

Xem thêm: