Bất cứ khách du lịch Mỹ nào cũng mơ ước một lần đặt chân đến thành phố hoa lệ Nữu Ước (New York) – nơi có những tòa nhà chọc trời, cuộc sống xa hoa, siêu hiện đại và nơi hình thành giấc mơ Mỹ của bao nhiêu người.
Nghe Nữu Ước thì có thể nhiều người không biết đó là đâu nhưng nếu dùng tên chuẩn quốc tế của thành phố này là New York thì chắc chẳn cứ 100 người trên thế giới này thì cũng phải có ít nhất 95 người biết, 5 người còn lại rồi cũng sẽ nhanh chóng google search và “nhận diện” chỉ trong vòng vài giây mà thôi. Vì sao ư? Bởi Nữu Ước chính là một trong những nơi đáng và đáng được mơ đến sống nhất đất nước phù hoa, một giấc mơ Mỹ kiêu kỳ cả thế giới phải ngưỡng mộ.
Nữu Ước có những tòa nhà chọc trời với cuộc sống siêu hiện đại, hiện đại từ cách nghĩ cho tới cách con người ta ứng xử với nhau. Người dân ở đây giàu có và giỏi giang với mật độ doanh nhân cũng như người lao động trí óc dày như nấm sau mưa. Tất cả những thứ đó tổng hòa tạo nên một không gian sống đáng để người ta tò mò mỗi khi nghĩ về.
Tuy nhiên, cũng bởi “đất có thổ công, sông có hà bá”, nơi nào càng nhiều người sống, càng sang chảnh thì lại càng lắm thứ luật lệ. Và Nữu Ước thì chẳng phải ngoại lệ khi mà người ở nới khác đến đây thường nếu không tìm hiểu trước sẽ rất dễ rơi vào trạng thái sốc văn hóa chứ chẳng chơi.
Theo thống kê năm 2016, dân số ở đây vào khoảng gần 9 triệu dân và chủ yếu làm các công việc liên quan đến công nghệ, tài chính mà điển hình là phố Wall nức tiếng cả thế giới. Các công nhân viên ở đây làm việc nhanh như máy và luôn thể hiện sức hiệu quả hết mức có thể với công việc.
Thành phố Nữu Ước về đêm được ví như một quả cầu pha lê rực rỡ bởi luồng ánh sáng tỏa ra từ các tòa nhà cao tầng, từ đèn đường cao áp. Nơi đây không bao giờ ngủ bởi khi một người đặt lưng xuống thì cũng là lúc một số phận khác lại bắt đầu ngày mới của họ. Cứ như vậy người ta đang dần biến Nữu Ước trở thành nơi ngày càng phát triển hơn.
Tiêu điểm của nước Mỹ luôn chìm trong công việc nhưng không có nghĩa là người dân không đi chơi, mà trái lại những người có tiền lại biết hưởng thụ hơn bất cứ nơi đâu trên thế giới. Những hội nhóm con nhà giàu ra đời như một lẽ tất nhiên và ngày càng thể hiện độ xa hoa khiến giới thanh thiếu niên khác trên thế giới như tròn mắt mà trông theo. Không những thế, các triệu phú, tỷ phú đô la thì không ngừng phô trương thanh thế bằng bất động sản, bằng những chuyến công du trên trời dưới biển. Cuộc sống của họ có những mảng sáng tối mà người bình thường chắc chưa bao giờ dám nghĩ đến.
Như chúng ta đều biết, nước Mỹ rất đa chủng tộc, đa văn hóa bởi có nhiều người cố gắng nhập cư. Vì lý do đó, phong cách sống của họ cũng được mang theo và hòa trộn từ nhiều nơi trên khắp hành tinh này. Tuy nhiên, không phải vì thế mà nước Mỹ lại không có bản sắc riêng của mình, mà hơn thế nữa, bản sắc của họ lại là sự tổng hòa của tất cả các bản sắc khác.
Nữu Ước sầm uất, Nữu Ước xa hoa nhưng nó cũng có những quy luật riêng lắm, mà nếu như ai không biết mà chạm phải thì sẽ bị người Nữu Ước không mấy hài lòng đâu. Người ta thường gọi đó là những nguyên tắc “ngầm” nhưng nó vẫn hiện hữu một cách rõ ràng, mạch lạc trong từng giây từng phút người Nữu Ước sống đấy.
Người Nữu Ước rất “thô lỗ”
Phải rồi, người dân ở đây thô lỗ, ích kỷ và bất lịch sự. Không ai phủ nhận điều đó, thậm chí còn thấy họ khá nóng tính và vội vàng nữa cơ. Cái gì người Nữu Ước cũng cần phải nhanh: đồ ăn nhanh, taxi nhanh, xếp hàng nhanh, cho nên những ai chậm chân đều bị gạt ra ngoài.
Nhưng cái gì cũng vậy, phải có căn nguyên cho mọi vấn đề và người Nữu Ước thô lỗ với những gì, những ai thô lỗ với họ, ví dụ như:
Thức dậy trong căn phòng chật hẹp, bừa bộn
Rời khỏi nhà, đi mua cà phê nhưng phải xếp hàng chờ đợi
Bị chắn đường bởi một chiếc taxi khác chiếc mình đang đi
Bị xô lấn ở ga tàu điện ngầm
Chờ đợi ở thang máy
Thành phố của những phụ nữ tay xách nách mang
Nếu đến sống ở Nữu Ước, bạn sẽ dần quen với việc đi làm ban ngày nhưng phải mang theo bên mình chiếc túi to như là đi nghỉ resort mấy ngày vậy, bởi bạn nhất định phải mang theo tất cả những thứ cần thiết cho một ngày dài bên mình nếu không muốn phải vòng đi vòng lại nhiều lượt trong cái thành phố lúc nào cũng chật cứng xe này. Ví dụ nhé, một cô gái đi làm ban sáng nhưng buổi chiều cô ấy lại muốn đến phòng tập rồi sau đó lại đi hẹn hò với bạn trai thì như một lẽ dĩ nhiên, nàng không thể quên giày tập, quần áo tập, giày cao gót, váy áo sexy, đồ trang điểm.
Ngần ấy thứ được tống thẳng vào một chiếc túi để cô ấy mang theo bên mình để rồi ngậm ngùi nhận về cái biệt danh “bag lady” (quý cô túi xách) mà mọi người đặt cho.
Thành phố cô đơn
Đừng bao giờ nghĩ rằng Nữu Ước không ngủ, Nữu Ước đông đúc thì lúc nào cũng vui nhé. Hãy cẩn thận bởi vì bạn sẽ rất dễ rơi vào trạng thái cô đơn đấy.
Lịch làm việc của mọi người ở đây rất bận rộn nên hầu như sẽ rất khó để giữ liên lạc với bạn bè nếu như họ không sống trong bán kính cho phép. Và vì Nữu Ước cũng đắt đỏ lắm nên việc chi trả cho vài bữa ăn ngoài mỗi tuần cũng là điều khó khăn, trừ khi bạn thuộc tầng lớp giàu có.
Có một cô gái nhập cư kể lại rằng khi lần đầu tiên đặt chân đến khu Manhattan, thiên đường mua sắm ở Nữu Ước, cô ấy đã chẳng thể nào thôi ngước nhìn lên những tòa nhà chọc trời, những cửa hiệu sáng choang, những nhà hàng sang chảnh… Nhưng đó là lần đầu thôi, lần thứ 2 cô nàng quen hơn và đến lần thứ 3 cô thấy chúng chẳng còn thu hút mình nhiều nữa vì cô ấy đã bị cuốn vào vòng xoáy của công việc, của nhà cửa, của chi phí sinh hoạt. Những thứ xa hoa dần trở nên mờ nhạt trước mối lo cuộc sống hàng ngày. Và từ đây cô ấy không còn muốn bước ra phố với bạn bè, không còn muốn đi chơi tán gẫu và ngắm đồ hàng hiệu qua cửa sổ nữa. Cô nàng chính thức gọi bạn “cô đơn” đến ở cùng. Tình trạng này kéo dài rất lâu.
Nhưng đây là lúc bạn phải tự sáng tạo để xua đuổi hết nỗi cô đơn đi bằng cách mời mọi người đến nhà dùng bữa, sau đó xem phim. Hoặc không, hãy đặt lịch ăn trưa với người mà lâu lắm rồi bạn chẳng có cơ hội để trò chuyện cùng. Ở Nữu Ước là phải làm vậy, bởi vì ai cũng bận cho nên nếu không có người đứng lên chủ động thì sẽ chẳng còn gì đáng sống cả.
Ai cũng có một câu chuyện của riêng mình
Trên tất cả, hãy bỏ qua những phiền phức ở thành phố này, có một điều mà ai đến đây cũng cảm thấy ấm lòng đó là ở đây là tập hợp những câu chuyện kỳ thú mà ai cũng có thể đóng vai trò là người kể. Đó có thể là anh tài xế taxi, một chị lao công, một người gác cửa, một phục vụ phòng hay thậm chí là anh nhân viên giao pizza.
Câu chuyện của họ thường xoay quanh gia đình như chuyện nhà họ có mấy người, công việc như chuyện họ vừa thất nghiệp, sở thích như thứ đồ ăn họ muốn dùng hằng ngày hay riêng tư hơn là họ đã chính thức thất tình từ ngày hôm qua. Tất cả những mẩu chuyện đó cứ được kể ra một cách vô tư hết sức có thể dù biết rằng người nghe sẽ chẳng đặt lâu trong tim họ. Nhưng chẳng sao cả, với người Nữu Ước thì chỉ cần được nói ra thôi đã là hạnh phúc rồi.
Tất nhiên, cả một thành phố, cả một nền văn minh thì chỉ vài nghìn chữ sẽ chẳng thể nào miêu tả hết nổi nhưng chung quy lại, hãy hình dung Nữu Ước như một ngôi nhà lấp lánh mà trong đó có rất nhiều phòng ốc, mỗi phòng ốc lại cho con người ta cảm giác khác nhau, nhưng sau khi đi hết các phòng, trải qua hết những buồn vui lẫn lộn thì đến lúc bước ra khỏi cánh cửa, ai cũng sẽ thấy vầng hào quang, thấy sự thu hút của một nơi quá đỗi hiện đại luôn rực rỡ.