Mùa đông năm nay, Hà Nội có nhiều điều thật lạ. Tháng 11 hoa sữa mới nồng nàn đầu phố đêm đêm, giữa tháng 12 lại bất ngờ nhận ra, hoa ban đã len lén nở tự bao giờ. Vốn là loài hoa quen thuộc của mùa xuân, nở cùng hoa gạo, hoa sưa, chẳng hiểu vì sao những ngày cuối năm lại có thể bắt gặp vẻ đẹp miền sơn cước giữa lòng Hà Nội.
Từng dòng người vẫn trôi đi trên phố, còn những chùm hoa ban thì lặng lẽ bung cánh mỏng tang, co cụm trên cành cho nắng xuyên qua trong veo như đôi mắt thiếu nữ. Những cánh hoa ban trái mùa ngọt ngào quá, nhẹ nhàng, mê say như nụ cười của cô gái Tây Bắc, điểm tô cho phố phường ngày cuối năm.
4 mùa nối nhau đi qua, Hà Nội vẫn luôn thỏa mãn niềm vui thú của những tâm hồn lãng mạn, bởi chốn thị thành xinh đẹp này đích thực là mảnh đất dành cho hoa lá cỏ cây, mùa nào hoa nấy, chẳng khi nào phố phường thiếu hương sắc thiên nhiên.
Những chiếc loa cũ râm ran phát bài “Hà Nội mười hai mùa hoa”, bỗng nôn nao chậm lòng khi bắt gặp sắc hồng tím quen quen trên phố. Thế là các chị em lại đua nhau ùa ra phố, thong thả chụp ảnh kỉ niệm. Một cảm giác thật khó tả lạ lùng khi trên đầu là hoa ban Tây Bắc, dưới chân toàn lá vàng rơi rụng như mùa thu, còn trên tay lại là bó cúc họa mi tháng 11 còn sót lại. Những vẻ đẹp tự nhiên nổi bật nhất của các mùa cùng tụ họp lại trên phố nhỏ, khiến tháng 12 trở nên đáng nhớ biết bao.