Đi du lịch bằng tàu đã từng là cách được nhiều khách du lịch chọn lựa, tuy nhiên hiện nay với sự lên ngôi của hàng không giá rẻ đã làm số người đi tàu giảm hơn.
Với những ai có cùng suy nghĩ với nhà thơ nổi tiếng T.S.Eliot rằng “Quan trọng là hành trình, không phải là đích đến” thì có lẽ sẽ yêu thích hành trình trải nghiệm trên những chuyến tàu hơn là máy bay.
Và đối với người Việt, chuyến tàu Thống Nhất từ lâu vốn được coi là chuyến tàu yêu dấu mang đầy ý nghĩa. Không đơn thuần chỉ là nối liền dải đất Bắc Nam, tàu Thống Nhất còn nối cả trời thương nhớ Hà Nội – Sài Gòn, nối trọn vẹn tình yêu hai miền Nam – Bắc.
Một lần ngồi chuyến tàu Bắc Nam đi dọc hành trình đất nước có lẽ là ước muốn của nhiều bạn trẻ muốn trải nghiệm. Trên chuyến tàu SE1 xuất phát từ ga Hà Nội lúc 19h30, trong tâm thế vô cùng hào hứng tôi bắt đầu hành trình trải nghiệm của mình.
Lúc tàu khởi hành cũng là lúc ca khúc “Nhớ về Hà Nội” vang lên như một lời chào tạm biệt để bắt đầu chặng đường mới.
“Dù có đi bốn phương trời lòng vẫn nhớ về Hà Nội
Hà Nội của ta,
Thủ Đô yêu dấu
Một thời đạn bom, một thời hòa bình.”
Đoàn tàu bắt đầu lăn bánh, cảm giác lắc lư chao đảo khiến tôi có phần chưa quen, mọi vật dụng trong căn phòng cũng nghiêng ngả va vào nhau những tiếng lạch cạch. Sau một hồi chuyển động, khối sắt nặng hơn 600 tấn dường như đi vào ổn định hơn, chuyển động nhẹ nhàng, tôi cũng dần quen với cảm giác trên tàu.
Cùng khoang tàu với tôi, anh N.Đ.Q – một chàng trai trẻ Hà Thành cũng lần đầu trải nghiệm chuyến tàu Bắc Nam chia sẻ:
“Tôi cảm thấy rất hào hứng, thích thú, cảm giác rất lạ. So với các phương tiện khác tôi cảm thấy đi tàu rất an toàn, chất lượng phục vụ của các bạn nhân viên trong đoàn tàu cũng rất nhiệt tình, chu đáo”.
Ánh đèn phố thị dần khuất xa chỉ còn lại những ánh sáng leo lắt mờ dần tan vào đêm. Trên tàu, chúng tôi chuyện trò thoải mái, cùng chia sẻ những chuyến đi, những nét văn hóa vùng miền. Trên chuyến tàu SE1 có rất đông du khách là người nước ngoài, nếu bạn là người giỏi ngoại ngữ bạn hoàn toàn có thể trò chuyện với họ và biết đâu có thể sau chuyến đi bạn sẽ có thêm những người bạn mới thú vị.
Chúng tôi may mắn được trò chuyện với anh Phương Anh – trưởng tàu SE1 và được lắng nghe những câu chuyện mà anh chia sẻ, những kỷ niệm đáng nhớ nhất quá trình 12 năm công tác trong ngành đường sắt. Những kỷ niệm vui, buồn, những ám ảnh, sợ hãi và cả nỗi nhớ gia đình trên mỗi chuyến đi dài ngày.
Anh cho biết: “Hiện nay số người lựa chọn đi tàu không còn đông như xưa khi những hãng hàng không đưa ra những mức giá không quá đắt. Chính bởi vậy những người làm trong ngành đường sắt chúng tôi luôn cố gắng tạo ra cho hành khách sự thoải mái nhất, cung cấp những dịch vụ tốt và an toàn nhất. Mỗi nhân viên trên tàu được trang bị những kỹ năng y tế cơ bản có thể sơ cứu khi có tình huống khẩn cấp, trên tàu luôn vệ sinh sạch sẽ, phục vụ ăn uống trên tàu. Hàng đêm tổ công tác trên tàu luôn đi tuần để đảm bảo an ninh tốt nhất”.
Con tàu lắc lư hòa vào những câu chuyện, những hành khách trên tàu dần chìm vào giấc ngủ.
Khi tàu di chuyển tới ga Đồng Hới (Quảng Bình) là lúc 5h sáng, dừng nghỉ để trả khách xong tàu bắt đầu di chuyển. Lúc này, rất nhiều hành khách cũng tỉnh giấc và không bỏ qua khoảnh khắc đón bình minh trên tàu. Đó quả thực là một cảm giác rất thú vị. Nhìn ra ngoài khung cửa kính, ánh sáng tinh khôi của buổi sớm mai ngập tràn, những tia nắng ban mai đánh thức cảnh vật hai bên đường, đánh thức cả những tâm hồn đang ngái ngủ phải thốt lên trầm trồ: “Ôi, đẹp quá”.
Ở mỗi toa tàu đều có bồn rửa mặt rất sạch sẽ, có phiếu kiểm tra chất lượng vệ sinh. Sau khi vệ sinh cá nhân xong hành khách có thể di chuyển xuống dưới căn tin của tàu để ăn sáng. Bữa sáng phục vụ trên tàu có nào là phở bò, mì bò, cháo sườn, ngô luộc và cả ly cà phê đen đậm đà hương vị… mọi thứ trở nên vừa quen thuộc, vừa lạ lẫm. Cảm giác ăn sáng trên tàu, nhâm nhi ly cà phê và ngắm nhìn cảnh vật đang hiện ra đầy quyến rũ với những cánh đồng lúa xanh mơn mởn lắc lư theo cơn gió là một cảm xúc rất khó diễn tả.
Có lẽ, cảnh quan được nhiều du khách chờ đợi nhất là chặng giữa Huế và Đà Nẵng, chỉ dài khoảng 100 km đi qua biển Lăng Cô và đèo Hải Vân. Đoàn tàu sẽ mang bạn đi qua những đường hầm ngắn xen lẫn với cảnh đồi núi xanh mướt và những bãi biển lấp lánh nắng.
Huế – Đà Nẵng nổi tiếng với những bờ biển tuyệt đẹp và là thành phố hiện đại. Sát bờ biển, những chiếc thuyền thúng bằng tre nằm rải rác trên những bãi cát trắng, đâu đó thấp thoáng vài người dân làng chài.
Con tàu tiếp tục đi đến những chặng đường mới, đi qua thành thị đến những vùng quê yên ả, thấp thoáng những ngôi nhà nhỏ ẩn mình dưới tán cây cổ thụ, xuyên qua những cung đường núi non kỳ vỹ, thơ mộng rồi lại chìm vào bóng đêm.
Trải qua quãng đường dài 1726 km, hành trình kéo dài hơn 30 giờ đồng hồ kết thúc khi loa phát thanh trên tàu vang lên rộn ràng bài hát: “Tiếng hát từ thành phố mang tên Người”.
Lúc này nhân viên trên tàu cũng nhắc nhở du khách chuẩn bị hành lý xuống tàu, kết thúc chuyến hành trình Hà Nội – Sài Gòn.