Di chuyển tới Campuchia
Có nhiều cách để bạn tới Campuchia như đi máy bay. Nếu săn được vé rẻ thì chi phí chỉ khoảng 1,5 triệu/chiều từ Sài Gòn, mất 1 tiếng di chuyển. Muốn tiết kiệm hơn bạn cũng có thể chọn xe khách. Hầu hết các hãng xe đều có văn phòng ở khu phố Tây Phạm Ngũ Lão hay Bùi Viện, chi phí 1 chiều từ 200 – 300.000, mất 6 tiếng di chuyển, hoạt động liên tục nhiều chuyến trong ngày.
Còn riêng tôi, tôi chọn cho mình một chiếc xe máy, vừa tiết kiệm chi phí, vừa có thể rong ruổi trải nghiệm bụi đường, cái nắng và gió khắc nghiệt nơi đất khách. Cảm giác một mình một ngựa tiến sâu dần vào các cánh đồng, các làng mạc, các công trình kiến trúc, gặp gỡ những người dân xa lạ ở một quốc gia khác rất thú vị và mới mẻ.
Cần chuẩn bị những gì?
Vì Campuchia là nước “anh em” cùng chung biên giới với Việt Nam nên việc xuất nhập cảnh qua đó hiện tại đơn giản hơn rất nhiều. Bạn chỉ cần chuẩn bị hộ chiếu còn thời hạn trên 6 tháng, chứng minh nhân dân, giấy tờ xe chính chủ và bằng lái xe. Thời tiết Campuchia thường nắng gay gắt hơn Sài Gòn nên cần chuẩn bị thêm quần áo dài và cả khăn trùm đầu để bảo vệ sức khỏe.
Người Campuchia dùng tiền Riel, ngoài ra tiền Đô la Mỹ cũng được dùng rất thông dụng nhưng lưu ý phần lớn họ không dùng tờ 2$. Có rất nhiều nơi để đổi tiền như ở ngân hàng hoặc tới ngay cửa khẩu. Tuy nhiên tỉ giá ở đây hơi cao. Bạn cũng có thể đến các tiệm vàng trên phố Hà Trung (Hà Nội) hoặc khu gần chợ Bến Thành để đổi tiền (Tỉ giá làm tròn: 6 nghìn Việt = 1 nghìn Riel, 4 nghìn Riel = 1 đô la Mỹ). Bạn muốn đổi tiền nào cũng được, nhưng nên đổi Đô la Mỹ vì trong trường hợp bạn không thể giao tiếp với họ bằng ngôn ngữ địa phương có thể dùng tiếng Anh để đọc mệnh giá tiền.
Đến Campuchia có an toàn?
Ngoài tiền ra bạn cũng nên mua sim để có mạng xem bản đồ. Mua tại cửa khẩu bên phía Campuchia, giá sim là 2$ kèm theo card 1$ nữa là sử dụng được. Ngoài ra còn có 1 cách bạn không cần phải mua sim là cài phần mềm Map.me, tải trước bản đồ nơi mình đến rồi cứ thế mà rong ruổi.
Hành trình đến Campuchia bằng xe máy
Chuẩn bị xong mọi thứ là đủ để bạn tiến sâu vào Campuchia. Ấn tượng đầu tiên khi đặt chân qua nước bạn đó là casino với không dưới 7 cái nằm san sát nhau. Người Việt qua đây tham quan và đánh bài rất nhiều .
Từ cửa khẩu chạy tiếp 106 km, đường gồ ghề nhiều đá dăm hơi khó đi sẽ đến được cầu giây văng Neak Loeung. Đây là cây cầu lớn nhất Campuchia nối đôi dòng sông Mê Kông. Qua khỏi cầu thì quãng đường 62km còn lại đường trải nhựa tốt và chạy êm hơn.
Sau 6 tiếng ngồi xe đau lưng, mệt mỏi, tôi chọn nghỉ tại một homestay khá nổi tiếng được xem là rẻ nhất ở Campuchia, có thể dễ dàng tìm đến nhờ vào google, bản đồ hoặc trang booking.vn. Ở đây bạn vừa được qua đêm với giá khá rẻ 3$ vừa có thể trò chuyện giao tiếp với người nước ngoài, trao dồi vốn tiếng Anh của mình.
Sau khi nhận phòng, nhận giường, cất xe kỹ lưỡng, vệ sinh cá nhân, tôi tiếp tục tham quan những địa điểm nổi tiếng nơi đây như chùa Wat Phnom. Ngôi chùa nức tiếng được một quả phụ giàu có xây trên một ngọn đồi nhân tạo. Truyền thuyết kể lại rằng sự ra đời của Wat Phnom gắn chặt với sự khởi đầu của Phnôm Pênh. Gía vé cho người nước ngoài 1$.
Điểm đến tiếp theo là cung điện Hoàng gia. Ấn tượng nhất là trước cung điện Hoàng gia có 1 quảng trường mà khi đến bạn sẽ bị choáng ngợp với đàn chim bồ câu không dưới vài nghìn con.
Vé vào cổng ở cung điện Hoàng gia là 3$/người. Mang theo máy chụp ảnh phí 2$/máy. Mang theo máy quay video phí 5$/máy.
Đêm cũng là lúc cung điện còn uy nghiêm và tráng lệ hơn
Chơi chán, tôi đi tìm quán ăn để xoa dịu cái bụng đang sôi lên vì đói. Tôi chọn một quán vỉa hè ở đối diện quảng trường,ngay bờ kè bên cạnh dòng sông Mê Kông. Món ăn được làm từ sợi bún, có thịt gà, nước hơi đậm, hơi ngọt, nhưng vị lạ và ngon, giá là 1$.
Người Campuchia cực kì thích ăn ốc. Ốc được bán khắp nơi nơi. Bạn mới gặp, người quen, anh chị em trong gia đình hay các cặp yêu nhau đều có thể rủ nhau ra bờ kè vừa tâm sự vừa ăn ốc.
Ẩm thực Campuchia còn nức tiếng với món ăn làm từ côn trùng chiên. Nhìn có vẻ ghê ghê nhưng ăn rồi mới biết cũng khá ngon với giá 2$ cho một bịch khoảng 15 con.
Càng về đêm thì càng có nhiều thứ hay ho để trải nghiệm. Ở đây tôi bắt gặp một đội cảnh sát tập trung trước khi đi tuần tra. Tuần tra xong, họ mắc võng ngủ lại luôn xung quanh tượng đài độc lập.
Các chú cảnh sát tập trung trước khi đi tuần tra rồi sau đó mắc võng ngủ luôn ở xung quanh quảng trường
Ở Sài Gòn có cafe bệt thì ở đây quán nhậu cũng bệt luôn
Lặng ngắm cuộc sống của người dân ở đây tôi còn phát hiện ra nhiều điều khá thú vị là phần lớn người Campuchia không đội nón bảo hiểm, mà đã đã đội thì phải nón 3/4, kính che mặt đầy đủ.
Việc nhìn thấy người dân chở 3 là điều quá bình thường, và dường như họ rất ghét tiếng ồn nên rất ít khi bóp còi.
Những người bán hàng vỉa hè ở đây cũng rất “tài nghệ” khi có thể chở nguyên một cái “nhà hàng” trên chiếc xe đơn giản.
Qua Cam mà không đi xe tuk tuk là 1 điều rất thiếu sót. Thường những bác tài ở đây đưa giá 5$ dù bạn có đi 1km hay 5 km. Nhưng giá tiền có thể giảm xuống tùy vào cách trả giá của bạn, thường thì chỉ 1$/1km.
Sau 1 ngày vui chơi ăn uống thả ga tôi tìm đến hòa lòng mình vào sự tĩnh lặng của màn đêm và không khí êm đềm của dòng sông Mê Kông huyền thoại. Tôi cũng ngồi lặng nghĩ và cảm nhận xem Campuchia có gì mà níu chân và thôi thúc tôi quay trở lại đến vậy. Rồi tôi nhận ra, cuộc sống ở đây thật bình lặng và chậm rãi. Dân cư không đông, đường phố không lớn không tấp nập, có tắc đường nhưng rất ít và đặc biệt là người dân sống cũng không hề ồn ào. Nhịp sống cứ lặng lẽ trôi êm đềm và dung dị như chính con người nơi đây vậy.
Chỉ 30 tiếng ngắn ngủi vi vu tới nước bạn nhưng cũng để lại trong tôi nhiều trải nghiệm thú vị và ấn tượng khó quên. Hi vọng những chia sẻ này đủ để các bạn tự tin bước ra thế giới bên ngoài và chinh phục những điều mới mẻ vẫn ngày đêm chờ đón các bạn.