Cách đây vài thập kỉ, khi cà phê phin chưa ra đời, người người nhà nhà dùng cách nguyên thủy- lấy vợt để pha cà phê. Vợt như một chiếc vớ dài, người ta bỏ cafe vào túi và đổ nước sôi đủ độ rồi đổ vào cốc, uống thêm sữa hay không tùy thuộc vào người dùng. Đến bây giờ, bà Năm vẫn pha cà phê theo cách truyền thống ấy, lẽ vậy mà người ta muốn thưởng thức hương vị Đà Lạt xưa hay uống cafe như một người Đà Lạt chính hiệu, họ tìm đến cafe Bà Năm.
Cafe Bà Năm nằm trên đường Phan Bội Châu, quán nhỏ teo bên ngoài treo mấy cái vợt ngoài hẻm vắng. Quán nhỏ, xuề xòa mà đông khách. Những cái ly từ “ngày xửa ngày xưa “, bộ bàn ghế sờn màu, cái ấm tích cũ, đồ uống truyền thống như cafe đen, cafe nâu, nước chanh, mơ muối… vậy thôi mà hấp dẫn người bản địa và khách du lịch. Bà từng chia sẻ “Tôi không biết pha vợt hay pha phin ngon hơn vì mấy chục năm nay chỉ gắn với chiếc vợt này “. Cafe pha vợt không có độ sánh như pha phin nhưng hương thơm đọng lại lâu. Dư vị đậm đà của từng giọt cafe lưu lại mãi trong tâm trí người khách.
Bà Năm là chủ quán cafe, năm nay hơn 80 tuổi nhưng bà vẫn cần mẫn làm ở quán, đó là một thú vui tuổi già hay là tâm huyết cả đời cho cafe Đà Lạt? Sau cái quầy bé xíu là những ly cafe thơm ngon, đậm đà ăn cùng bánh hành nhân bà Năm dành cho những người khách. Chậm rãi, từ tốn và bỏ sau tất cả những bộn bề ngoài kia khi bước vào quán “cafe vợt “.
Người ta đến cafe Bà Năm để hàn huyên đủ chuyện, để im lặng nghe tiếng lòng và để sống trọn với cái phong vị Đà Lạt xưa!