Xem thêm:
Hồi trước cứ mỗi lần đi tàu lửa ngang qua khu Phan Rang, Tháp Chàm nhìn những cánh đồng nho bát ngát xanh um dưới cái nắng vàng ươm như đổ lửa của vùng đất Ninh Thuận, tôi lại ước có ngày nào đó mình được dạo bước dưới những cánh đồng nho kia để hái nho ăn… Ngày xưa khó khăn, kinh tế chưa mở cửa nên dân mình chỉ được ăn nho Ninh Thuận, đó là những chùm nho tím tím nho nhỏ chua lè chua lét… lâu lâu hên lắm mới có được vài chùm ngọt chứ không có đủ thứ nho xanh, nho đen hay nho không hạt ngọt lừ… nhập khẩu từ Mỹ, từ Australia về như bây giờ. Vậy mà cứ thấy ngon hết biết vì thiếu thốn… tôi nghĩ chưa chắc những trái nho Mỹ ngọt lịm bây giờ có thể mang lại cảm giác thích thú như ngày đó.
Đi Phan Rang, cả nhóm anh em chúng tôi nhất quyết phải đi vườn nho chơi cho biết kiểu như đi Vĩnh Long thăm vườn mận và đi Lai Vung ghé vườn quýt hồng vậy.nên lúc đi lên tháp Chàm chơi về, chúng tôi hỏi người dân ở khu đó và được chỉ đến vườn nho của bác Ba Mọi ở thôn Hiệp Hòa, Phước Thuận, Ninh Phước để vào vườn nho của bác thăm chơi.
Ở Ninh Thuận bây giờ đa số người dân trồng nho xanh thay vì nho đỏ đỏ tím tím như ngày xưa. Vẫn có khu vực trồng loại nho đỏ tím ấy nhưng diện tích trồng không nhiều vì hiệu quả kinh tế thấp vậy nên khi đi trên đường ra vịnh Vĩnh Hy tôi nhận thấy vườn nho toàn là loại xanh hết thảy.
Cách Tháp Chàm không xa, băng qua một cây cầu rồi theo con đường đất quanh co có nhiều cây phượng vĩ rực đỏ, nhà vườn bác Ba Mọi nằm bên cánh đồng xanh màu lúa. Phía trước là ngôi nhà xây to lớn còn phía sau là vườn nho xanh ngát. Vợ chồng bác Ba Mọi đón chúng tôi với nụ cười tiếu tít trên môi và giọng Trung ấm áp. Chúng tôi theo chân hai bác vào vườn…
Theo bác Ba Mọi, mùa nho khoảng tháng ba, tháng tư, giàn trĩu quả, tha hồ ngắm và chụp hình thỏa thích. Nho vườn bác Ba Mọi trồng không xịt thuốc hay gì cả nên rất an toàn cho người ăn. Bác chỉ cho chúng tôi chứng nhận GAP treo trên tường để minh chứng cho việc nho của vườn bác là nho sạch, cứ ăn thỏai mái mà không lo bị chi cả. Chúng tôi được bác mời ăn nho, ăn táo hái từ vườn… rồi thưởng thức món sirô nho, rượu nho ngon lịm được làm từ những trái nho trong vườn nhà.
Nho Ninh Thuận không ngọt lừ như nho Úc nho Mỹ nhập khẩu. Vậy nên giá cũng rẻ hơn nhiều so với hàng ngoại nhập. Một kg nho xanh hàng tuyển ở nhà vườn bác Ba Mọi là 60.000 đồng. Chúng tôi mua mấy kg nho, mấy kg táo mang về resort ăn… Do cân đúng ký nên có hai ký nho mà ăn hoài không hết.
Nhìn những chùm nho ngon mọng mà nhớ chuyện con cáo vả chùm nho ngày xưa đi học được học. Bây giờ không có cáo mà có nguyên một nhóm còn hơn cáo. Chúng nó quần nát vườn nho ấy vậy mà bác Ba Mọi vẫn cười nói vui vẻ. Cách nói chuyện của bác thân thiện, hiền lành… xem chúng tôi như con cháu trong nhà vậy.
Do thời gian không cho phép nên chúng tôi phải rời vườn nho mà ra về để đi thưởng thức mấy món đặc sản Phan Rang như bánh căn, bánh xèo hải sản và con dong các loại… mà không kịp thưởng thức hết mấy món rượu vang làm từ nho nhà vườn của bác. Vậy là cả nhóm mua mấy chai về resort để buổi tối tha hồ mà uống, mà đùa giỡn thiệt vui.
Nho vườn bác Ba Mọi không ngọt lắm, trái không to ngon như nho Australia hay Mỹ nhưng cả nhóm đều thích thú vì lần đầu biết được cảm giác vào vườn nho, nhìn tận mắt vườn nho xanh tươi và những chùm nho lủng lẳng trên giàn mọng trái. Nhưng hơn cả là cách cư xử thân thiện, nhiệt tình và chân chất của vợ chồng bác Ba Mọi… giọng miền Trung đậm chất của vị biển mặn cùng nụ cười khắc khổ nhưng thật hiền từ của con người xứ đất cằn khô kia cứ mãi in đậm trong tâm trí chúng tôi.
Tôi mua về chai rượu nho mời cả văn phòng uống thử ai cũng khen tấm tắc. Biết vậy mua mấy chai luôn xách về để tặng bạn bè và để dành uống. Nghe đồn uống một ly rượu nho này trong bữa ăn tối sẽ tốt cho tiêu hóa lắm đó.